Đêm lại về dâng nỗi nhớ cô liêu
Mà đâu đó tình yêu là mảnh vụn
Chưa thể ghép được chung màu hạnh phúc
Nên suy tư cứ giục thắt trong lòng
Đêm lại về đơn gối chiếc phòng không
Hoài thao thức mà mong điều vô thực
Người nơi ấy chắc giờ đang say giấc
Hay nồng nàn với khoảnh khắc bình yên
Đêm lại về cơn gió thổi ngoài hiên
Làn khói trắng buồn nghiêng theo nhịp thở
Ta chờ đợi điều gì còn trăn trở
Trăng cũng hờn khuyết lở nữa vầng treo
Đêm lại về nghe tiếng lá xôn xao
Rơi lẳng lặng rồi nhạt màu trên cát
Ta và em hai lối đời đi lạc
Yêu thương nào thôi nhắc để mà quên.
Hàn Lâm
Nhận xét
Đăng nhận xét