Gửi em, cô gái chẳng mấy may mắn trong con đường tình duyên…



Em à! Em đã dành cả tuổi thanh xuân của mình cho mối tình đơn phương, mối tình đầu hay thậm chí, em đã tin tưởng và hy sinh quá nhiều cho người em thương, người em nghĩ họ sẽ là người chồng của em, người cha của con em sau này, người sẽ nắm tay và cùng em đi tới cuối cuộc đời đầy chông gai và sóng gió.

Em cũng chẳng đủ tự tin để nói lên tình cảm của mình với chàng trai mà bấy lâu nay em vẫn theo đuổi hay em vẫn còn mãi đắm chìm trong quá khứ mà chưa thể nào có thể nói lời chào tạm biệt với chàng trai mà em từng coi là tất cả. Chung quy lại, tôi gọi em là cô gái chẳng mấy may mắn gì trên con đường tìm kiếm hạnh phúc một nửa của đời mình.

Ai nhìn em cũng đâu có ngờ rằng em lại lận đận trong chuyện tình duyên tới như vậy. Ở cái tuổi 23 này, bạn bè cùng trang lứa vẫn còn nặng trĩu trong mình 3 chữ “thất” trong đó có thất học, thất nghiệp nhưng em trong em lại nặng trĩu một chữ thất to đùng, đó là THẤT TÌNH. Em – một cô gái cũng khá hoàn hảo, ngoại hình cũng rất dễ thương và ưa nhìn. Thành tích học tập và một công việc đáng mơ ước làm cho mọi người xung quanh em cũng phải ngưỡng mộ.

Như vậy, đáng lẽ em phải được hạnh phúc mới phải chứ! Nhưng tại sao em lại lận đận trên con đường tìm tới bến bờ hạnh phúc của mình tới như vậy? Qua tất cả mọi chuyện, em vẫn cứ cô đơn 1 mình ngay cả khi em đã mở lòng và chấp nhận yêu thương tới.

Việc em hay làm hàng ngày sau khi kết thúc công việc đó chính là vào trang mạng xã hội, chẳng phải vì em nghiện đến nỗi không bỏ được mà sở dĩ nó là một thói quen. Vào để xem người mà em thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay – người mà em luôn nghĩ tới đầu tiên mỗi khi thức dậy hay người em luôn chờ tin nhắn mỗi ngày, thậm chí là tới đêm khuya có cập nhập gì thêm trên trang cá nhân của anh ấy hay không? Vào để mong người em thương nhắn cho em dù chỉ là 1 tin nhắn ngay trong lúc em off hay em bận mà chẳng thể phản hồi lại được.

Nhưng chẳng có đâu em ơi! Ai đâu rảnh ngày nào cũng cập nhật status mỗi ngày, hay ai thương em đâu mà nhắn tin hỏi han em, quan tâm em hay chia sẻ buồn vui cùng em.

Người ta có người người ta thương rồi em à… Những gì em thấy chỉ là hình cưới có những đứa bạn cùng khóa hay thậm chí mấy đứa ít tuổi hơn em, những cái nắm tay hay cái hôn nhẹ của những cặp đôi mới quen… Em lại ngồi lặng thinh và suy nghĩ vẩn vơ. Em cũng là con gái mà! Em cũng cần được trân trọng và yêu thương như bao người con gái khác



Mỗi lần có ai hỏi tới chuyện tình cảm của em, em lại giấu diếm nó trong một nụ cười nhạt. Có phải em không được tốt đâu mà sao những chàng trai đã bước vào trái tim em, rồi vào tới cuộc sống của em rồi lại ra đi một cách thầm lặng đến như vậy? Ngay trong khi em cứ nghĩ rẳng họ sẽ là người đàn ông cuối cùng của cuộc đời em. Người em có thể trao thân, gửi phận sau này. Người em thương yêu hết mực và sẵn sàng hy sinh không 1 chút do dự và toan tính.


www.minhphuong.name.vn

Đọc thêm »

Nhận xét